IV ­ NHỮNG GIAI THOẠI XEM TƯỚNG

XEM TƯỚNG ĐỂ TÌM NGƯỜI HÀO KIỆT CHƯA GAèP THỜI
Cuối đời tấn, có người nước Hàn là Trương Lương thuộc dòng dõi cự tộc, năm đời kế tiếp nhau làm tướng nước Hàn. Thuở nhỉ Trương Lương căm giận Tần Thủy Hoàng bạn ngược lại thâm thù kẻ đã diệt nước Hàn của mình nên chu du thiên hạ, bỏ tiền mướn võ sĩ hành thích vua Tần. Việc không thành, Trương Lương phải bỏ xứ.

    Trốn đi lang bạt giang hồ. Trong bước đường lưu lạc, Lương gặp một vị dị nhân truyền dạy binh thư thao lược. Nhờ đó mà Trương Lương mở rộng kiến thức, biết rõ đại thế thiên hạ, thấy chưa có thời cơ đành ẩn nhẫn không còn vọng động như lúc còn nhỏ tuổi trước kia.

      Tần Thủy Hoàng mất, con là Nhị Thế nối ngôii cực kỳ hoang dâm tàn ác, dân chúng khốn khổ đến tận cùng. Bởi vậy anh hùng thảo dã trong thiên hạ nổi lên chống đối như ong vỡ tổ. Nổi tiếng và có thế lực trong đám người khởi nghĩa lúc đó là Sở Bá Vương Hạng Vũ và bái Công Lưu Bang.

      Hạng Vũ là người có sức mạnh vô địch, quân lực hùng hậu nhưng tính tình hung hãn, hữu dũng vô mưu, còn Lưu Bang thế lực binh bị yếu hơn nhưng khôn ngoan nhẫn nại, biết mượn sức mạnh Hạng Vũ làm sức mạnh của mình, lại hay thi ơn chuốc nghĩa nên kẻ tức thời ai cũng biết là kẻ thay nhà Tần làm vua thiên hạ là Lưu Bang chứ không phải Hạng Vũ.

     Tuy vậy, lúc ban đầu vì Hạng Vũ thế mạnh nên Lưu Bang đành tạm khuất phục nhường cho Hạng Vũ xưng vương và chịu nhún mình làm chúa đất Thục.

     Hạng Vũ từ ngày đăng quang chỉ ham hưởng thụ mù quáng với lợi danh vừa đạt được, khôngbiết dùng kẻ đại tài bất chấp mọi lời khuyến dục có tính chất chiến lược của quân sư Phạm Tăng. Hơn nữa Vũ tính tình bạo ngược chẳng kém gì tần Thủy

      Hoàng nên trong lúc nóng giận đã nhẫn tâm giết vua nước Hàn là nước chhư hầu vừa mới được tái lập. Do đó, Trương Lương vừa thù nhà vừa nợ nước càng muốn lật đổ kẻ đã lấy bạo ngược thay thế bạo ngược. Lương lại có dịp xem tướng Lưu Bang và những cận thần tín cẩn thấy họ đều có tài lạ, chí lớn. Vì thế, Lương quyết tâm theo phò Lưu

     Bang để mượn tay Lưu Bang gíup mình đạt thành sở nguyện bình sinh là diệt Hạng Vũ.

     Nói về Lưu bang từ khi bị Hạng Vũ cướp công và phong làm chúa đất Thục là nơi thâm sơn cùng cốc, Lưu Bang đã uất hận định phản kháng thì Trương Lương đã vạch rõ thế thành bại của thiên hạ lúc đó để Lưu Bang phải ẩn nhẫn chờ thời, Lương còn khuyến dụ Lưu Bang nên khôn khéo biến các khuyết điểm của Hạng Vũ thành ra ưu điểm của mình và tự nguyện sẽ gíup Lưu Bang diệt Hạng Vũ bằng cách ly gián Hạng Vũ với các chư hầu, tìm trong thiên hạ một nhân vật có tài thao lược và chí dũng xuất chúng để đủ sức chế ngự binh lực của Hạng Vũ.

      Trong khi lưu lại trong dinh Hạ Bá ( Bá là thúc phụ Chu Hạnh Vũ lúc đó làm thượng thư lệnh chuyên về các chiếu biểu tâu trình trần tình của Hàn Tín. Đọc xong tờ biểu này, Trương Lương toát mồ hôi lạnh khi thấy Hàn Tín đã vạch rõ cho Sở Bá

     Vương biết tất cả những nguy hiểm đang cờ đợi mình nếu không tìm cách tiêu diệt Bái Công. Sau cùng Hàn Tín đề ra kế hoạch dự phòng mà nếu được thi hành thì chắc chắn là Bái Công sẽ chết già ở nơi đất Thục không mong gì lật ngược thế cờ.

     Lúc dâng biểu, Hàn Tín chỉ là một viên quan có chức vị rất tầm thường. Tuy có tài nguyên nhung từng được Phạm Tăng biết đến và chính Phạm Tăng đã khuyên Hạng Vũ phải biết cách khai thác tài năng tiềm ẩn đó, nhưng Hạng Vũ kiến thức nông cạn 
không có mắt xanh sau biết bậc đại tài.Sở dĩ Hạng Vũ không dùng Hàn Tín một phần vì tự bản thân Hạng Vũ không phải là kẻ biết dùng người, một phần nữa vì Vũ biết rằng trước kia Hàn Tín từng lồn chôn kẻ bán thịt ở chợ Hoài ­ âm. Dưới mắt kẻ phàm tục, hành vi đó là một cử chỉ điếm nhục nhân cách biểu hiện cho hạng tham sinh quý tử tầm thường. Nhưng dưới cặp mắt xanh của cao nhân như Trương Lương thì lại khác hẳn, Lương cho rằng kẻ đã có đại tài chịu đựng